Truy cập hiện tại

Đang có 152 khách và không thành viên đang online

Một số điểm cần lưu ý khi báo cáo viên, tuyên truyền viên chuẩn bị một đề cương tuyên truyền

Tuyên truyền miệng không chỉ là một khoa học mà còn là một nghệ thuật - nghệ thuật nói chuyện trước công chúng. Để tuyên truyền đạt hiệu quả cao nhất người báo cáo viên, tuyên truyền viên không chỉ nắm vững cơ sở khoa học của hoạt động tuyên truyền miệng mà còn phải biết sử dụng những kỹ năng, kỹ xảo, nghiệp vụ chuẩn bị bài nói trước người nghe.

 

Sau đây là một số kỹ năng cơ bản của báo cáo viên, tuyên truyền viên khi chuẩn bị một đề cương tuyên truyền xin giới thiệu để các đồng chí tham khảo nhằm góp phần làm cho công tác tuyên truyền ở cơ sở ngày càng chất lượng, hiệu quả hơn:
1. Xác định mục đích của bài nói: Mục đích của bài nói bao giờ cũng cần đạt được 3 yêu cầu là: Nâng cao nhận thức; xây dựng, củng cố niềm tin và cổ vũ đi tới hành động. Tuỳ theo mỗi nội dung và yêu cầu của đối tượng để xử lý mối quan hệ của 3 yêu cầu đó.
2. Xác định chủ đề bài nói: Để xác định chủ đề bài nói, cần căn cứ vào 3 yếu tố sau: Yêu cầu tư tưởng của cấp uỷ theo chương trình kế hoạch; yêu cầu của đối tượng tuyên truyền thông qua cơ quan, tổ chức "đặt hàng" và dựa vào kinh nghiệm và hiểu biết của báo cáo viên về đặc điểm đối tượng.
3. Tìm hiểu đặc điểm người nghe: Người báo cáo viên phải tìm hiểu đặc điểm người nghe để lựa chọn nội dung, cách thức tuyên truyền cho phù hợp. Cụ thể là: Phải nghiên cứu đặc điểm về mặt xã hội: giai cấp, dân tộc, nghề nghiệp, học vấn, giới tính, tuổi tác... của người nghe; nghiên cứu các đặc điểm về tư tưởng và tâm lý - xã hội: quan điểm, chính kiến, động cơ, khuôn mẫu tư duy, tâm trạng, trạng thái thể chất... của họ; nghiên cứu về nhu cầu, thị hiếu thông tin: thái độ của người nghe đối với nguồn thông tin và nội dung thông tin; con đường, cách thỏa mãn thông tin của đối tượng.
Có 3 cách để tìm hiểu đặc điểm đối tượng: Tìm hiểu qua tổ chức, cá nhân người đến yêu cầu báo cáo; tìm hiểu qua những báo cáo viên đã trình bày một lần với đối tượng đó và quan sát tại chỗ khi tiếp xúc với đối tượng.
4. Không gian, thời gian diễn ra buổi nói chuyện
- Báo cáo viên, tuyên truyền viên cần chủ động nắm được những thông tin cơ bản về không gian buổi nói chuyện. Như: nói ở đâu, khoảng bao nhiêu người nghe, có micrô không, có máy chiếu không...
- Tùy vào thời gian diễn ra buổi nói chuyện, người tuyên truyền phải quan tâm đến việc sắp xếp nội dung bài nói và phương pháp diễn đạt cho phù hợp với tâm lý người nghe.
5. Thu thập, nghiên cứu và xử lý tài liệu
a) Báo cáo viên Tuyên truyền viên sử dụng các tài liệu nghiên cứu như: Các sách kinh điển của Mác, Lênin, Hồ Chí Minh, các văn kiện của Đảng, Nhà nước; Các loại từ điển, số liệu thống kê chính thức; Các tạp chí nghiên cứu, báo chí, sách chuyên khảo phù hợp với nội dung tuyên truyền; Sổ tay tuyên truyền, sổ tay báo cáo viên; Các bản tin nội bộ, tài liệu tham khảo dùng cho báo cáo viên.
Ngoài ra, có thể sử dụng các băng ghi âm, ghi hình do các cơ quan có trách nhiệm cung cấp… Báo cáo viên có thể dùng nhiều loại tài liệu, nhưng cần được theo các văn bản, tài liệu chính thống.
b) Đọc và nghiên cứu tài liệu
- Đọc tài liệu: đầu tiên đọc lướt qua mục lục, lời chú, trên cơ sở đó hình thành nội dung, kết cấu bài nói. Sau đó đọc kỹ, có phân tích, đánh giá, suy nghĩ.
- Ghi chép: có thể ghi tóm tắt những điều đã đọc được. Khi trích nguyên văn phải ghi rõ tên tác giả, tác phẩm, nơi xuất bản, lần xuất bản, số trang.
- Đối với người báo cáo viên, nên có cái túi hồ sơ phân loại theo vấn đề (kinh tế, chính trị, đối ngoại...); theo từng đối tượng nghiên cứu (như về Trung Quốc, Nga, Mỹ...).
Khi sử dụng tài liệu báo cáo viên, tuyên truyền viên cần lựa chọn và sắp xếp tài liệu theo trình tự thời gian và chỉ sử dụng những tài liệu rõ ràng, chính xác.
6. Xây dựng đề cương bài nói. Cấu trúc đề cương bài nói thường có 3 phần:
a) Phần mở đầu: Nội dung phần mở đầu gồm: Giới thiệu và làm quen; thông báo nội dung trình bày và thông báo thời gian và phương thức tiến hành. Đây là bước tiếp xúc đầu tiên với người nghe, do đó báo cáo viên phải mở đầu sao cho hấp dẫn, kích thích hứng thú của người nghe.
b) Phần chính (nội dung bài nói): Đây là phần quan trọng nhất của bài nói. Do đó, khi lựa chọn nội dung bài nói cần chọn những vấn đề mang các tác dụng sau:
Một là, phải cung cấp cho người nghe những thông tin mới.
Hai là, phải đáp ứng một cách cao nhất yêu cầu thông tin của một loại công chúng cụ thể.
Ba là, bài nói phải mang tính thời sự, tính cấp thiết, phản ánh những vấn đề nóng bỏng của cuộc sống.
Bốn là, bài nói phải đảm bảo tính tư tưởng và tính chiến đấu.
Năm là, đề cương bài nói cần bố cục rõ ràng, kết cấu chặt chẽ, lôgíc, có trọng tâm, trọng điểm phù hợp với quá trình nhận thức.
Sáu là, đề cương bài nói phải thể hiện được cả hai yêu cầu nêu luận điểm và các thông tin, tư liệu làm ví dụ chứng minh làm rõ luận điểm đó.
c) Phần kết luận: Yêu cầu chung của phần kết luận là: tóm tắt, nhấn mạnh nội dung, cổ vũ hành động, tạo mối giao lưu, tình cảm giữa người nói và người nghe. Phần này cũng cần ngắn gọn, tránh dài dòng.
Đề cương bài nói nên viết trên giấy một mặt. Chữ viết rõ ràng để có thể đọc những đoạn khi cần thiết. Viết xong cần đọc, kiểm tra kỹ. Quá trình chuẩn bị bài nói là quá trình xác định chủ đề, mục đích, yêu cầu bài nói, thu thập, tích luỹ tài liệu, hình thành đề cương, lựa chọn phương pháp, đồng thời là quá trình ghi nhớ để sẵn sàng cho bước tiếp theo: trình bày bài nói. Do đó, chuẩn bị tốt là đảm bảo 50% thành công của bài nói.

Lâm Văn Giàu

Tiến tới đại hội đảng
Giải phóng miền Nam
Số lần xem các bài viết
36716887