Truy cập hiện tại

Đang có 44 khách và không thành viên đang online

Không có tự do báo chí là một sự bịa đặt!

(TGAG)- Báo chí nước ta trong những năm gần đây phát triển mạnh mẽ và không ngừng đổi mới phương thức hoạt động. Sự phát triển không chỉ thể hiện ở số lượng cơ quan báo chí tăng hằng năm, số lượng người hoạt động trong lĩnh vực báo chí cũng tăng, chất lượng đội ngũ nhà báo từng bước được nâng cao. Số người sử dụng internet của Việt Nam đạt mức cao ở khu vực Đông Nam Á và Châu Á. Báo mạng điện tử và truyền thông đa phương tiện đã tạo ra khả năng to lớn cho việc truyền tải thông tin của các cơ quan báo chí và việc tiếp nhận thông tin của nhân dân.

Bất chấp thành tựu nói trên, các thế lực thù địch vẫn bịa đặt là ở Việt Nam "không có tự do ngôn luận, tự do báo chí", vu cáo Nhà nước Việt Nam "vi phạm tự do ngôn luận, tự do báo chí". Trong đó, cần lưu ý là khi xuyên tạc họ đều kèm theo việc viện dẫn công pháp quốc tế, luật pháp các nước phương Tây. Phương Tây không phải và không bao giờ là “khuôn vàng thước ngọc”. Nhưng có rất nhiều điều mà chúng ta sẵn sàng tham khảo, học tập phù hợp với điều kiện của nước ta.

Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền khẳng định: quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí và các quyền khác: "phải tuân thủ những hạn chế do luật định nhằm mục đích duy nhất là bảo đảm việc thừa nhận, tôn trọng đối với các quyền và quyền tự do của những người khác, đáp ứng được những đòi hỏi chính đáng về đạo đức, trật tự công cộng và phúc lợi chung trong một xã hội dân chủ".

Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị cũng nói rõ: "Tất cả các dân tộc đều có quyền tự quyết. Xuất phát từ quyền đó, các dân tộc tự do quyết định thể chế chính trị của mình và tự do phát triển kinh tế, xã hội và văn hóa", về tự do ngôn luận, Công ước cho rằng thực hiện quyền này "kèm theo những nghĩa vụ, trách nhiệm đặc biệt. Do đó, có thể dẫn tới một số hạn chế nhất định".

Pháp luật về tự do ngôn luận của nước Pháp đưa ra các chế tài nghiêm khắc trừng trị người nào lạm dụng quyền tự do ngôn luận làm ảnh hưởng tới quyền, lợi ích hợp pháp của người khác. Trước hết đó là việc bảo vệ nhân phẩm con người, chống lại việc vu khống, bôi nhọ (Ðiều 29 Luật 1881), bảo vệ, chống lại việc xâm phạm đời tư (Ðiều 9 Bộ luật Dân sự), chống phân biệt chủng tộc, tôn giáo (Ðiều 32 Luật 1881), kích động bạo lực, gây hận thù (Ðiều 24 Luật 1881)… Ngoài ra, còn đưa ra các quy định nhằm bảo vệ một số lợi ích cơ bản của quốc gia, như cấm xuất bản một số tài liệu liên quan đến an ninh quốc gia (Ðiều 413 - 9 Luật hình sự)…

Nhìn lại thời kỳ đổi mới, gần 30 năm qua, những người làm báo nước ta tiếp tục là đội quân chủ lực trong việc định hướng dư luận xã hội, tuyên truyền, cổ vũ, động viên toàn Đảng, toàn dân, toàn quân thực hiện thắng lợi đường lối đổi mới do Đảng ta khởi xướng và lãnh đạo. Tuy nhiên, bên cạnh những thành tựu, hoạt động của báo chí còn bộc lộ không ít hạn chế, khuyết điểm. Còn có những biểu hiện thiếu nhạy bén chính trị, chưa làm tốt chức năng định hướng dư luận, chưa thực hiện tốt tôn chỉ mục đích; còn để lọt thông tin không trung thực, thiếu chính xác…; chưa làm tốt công tác phát hiện, tuyên truyền các điển hình tiên tiến, cổ vũ phong trào thi đua yêu nước… Còn có cán bộ, phóng viên vi phạm đạo đức nghề nghiệp, thậm chí vi phạm pháp luật.

Chủ tịch Hồ Chí Minh chỉ dạy: “Cán bộ báo chí cũng là chiến sĩ cách mạng”. Vì thế, các nhà báo cần tiếp tục góp phần đắc lực vào việc hình thành dư luận xã hội lành mạnh, góp phần cổ vũ và tạo ra sức mạnh đoàn kết, thống nhất, đồng thuận toàn dân tộc. Thông tin trên báo chí phải có tính thời sự cao, lành mạnh, thiết thực, có tính chiến đấu, định hướng dư luận…; kiên quyết loại bỏ những tin, bài ảnh hưởng xấu đến tư tưởng, tình cảm, đời sống xã hội; đừng làm phân tâm xã hội, phân rã niềm tin.Báo chí phải thực sự trở thành cầu nối giữa Đảng, Nhà nước với nhân dân, là người tuyên truyền, hướng dẫn, cổ vũ nhân dân thực hiện đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước, đồng thời là diễn đàn xã hội rộng rãi để phát huy dân chủ, phát huy những giá trị văn hóa tiến bộ, hiện đại, giàu bản sắc dân tộc; diễn đàn để nhân dân tham gia các công việc của đất nước, giám sát và phản biện xã hội, nâng cao trình độ dân trí; động viên, cổ vũ nhân dân tham gia thực hiện thắng lợi các nhiệm vụ cách mạng.

Tự do ngôn luận, tự do báo chí là quyền căn bản của con người được pháp luật Việt Nam thừa nhận và bảo đảm, được thể hiện sinh động trong đời sống xã hội. Điều 25, Hiến pháp 2013 quy định: “ Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin…”. Nhưng cũng như các quốc gia khác, tự do báo chí không có nghĩa là ai muốn viết gì thì viết, đó không phải là dân chủ, càng không phải là tự do, bản chất của nó là vô chính phủ!
 
SỰ THẬT
Tiến tới đại hội đảng
Dua-nghi-quyet-vao-cuoc-song
Giải phóng miền Nam
Số lần xem các bài viết
37025501