Truy cập hiện tại

Đang có 448 khách và không thành viên đang online

Đi theo con đường của Lênin

(TGAG)- Sau khi Mác, Ăng-ghen qua đời, phong trào cách mạng thế giới rơi vào khủng hoảng. Công lao lớn nhất của Lênin là sự kế thừa, bảo vệ, phát triển chủ nghĩa Mác phù hợp với tình thế mới - chủ nghĩa tư bản chuyển thành chủ nghĩa đế quốc. Nhưng khác với nhiều người, Lênin trung thành với chủ nghĩa Mác một cách sáng tạo, Người nhấn mạnh: Những người cộng sản “không hề coi lý luận của Mác là một cái gì đã xong xuôi hẳn và bất khả xâm phạm; trái lại, chúng ta tin rằng lý luận đó chỉ đặt nền móng cho môn khoa học mà những người xã hội chủ nghĩa cần phải phát triển hơn nữa về mọi mặt, nếu họ không muốn trở thành lạc hậu đối với cuộc sống”.

Theo Lênin, Đảng đại biểu cho tính tự giác của phong trào cách mạng. Người khẳng định: “Chỉ đảng nào được một lý luận tiền phong hướng dẫn thì mới có khả năng làm tròn vai trò chiến sỹ tiền phong”. Bằng trí tuệ thiên tài, Người đã trực tiếp viết hàng loạt tác phẩm kinh điển - kế thừa và phát triển học thuyết Mác một cách toàn diện và sâu sắc; Người đã lãnh đạo nước Nga tiến hành thắng lợi Cách mạng tháng Mười vĩ đại; chính Người đã tổ chức nên Quốc tế III - Quốc tế Cộng sản có vai trò cách mạng toàn thế giới... Do nắm vững linh hồn sống của chủ nghĩa Mác, Lênin đã giải quyết thành công mối quan hệ giữa trung thành và sáng tạo, giữa bảo vệ và phát triển... nhờ đó đã hình thành chiến lược và sách lược cách mạng đúng đắn.

Trong thời gian đó, dân tộc ta vẫn đang trong cảnh nước mất, nhà tan; Nhân dân ta một cổ hai tròng bởi chế độ thuộc địa nửa phong kiến! Từ Nam chí Bắc, non một thế kỷ, mấy trăm cuộc khởi nghĩa, nhưng đều thất bại, tình hình đen tối như không có đường ra!

Năm 1911, người thanh niên yêu nước Nguyễn Tất Thành quyết tâm ra đi tìm đường cứu nước... Nhiều năm bôn ba khắp năm châu, bốn biển; trí tuệ hơn người, thấm dầy thực tiễn... Nguyễn Ái Quốc tổng kết: Ở đâu người lao động cũng nghèo khổ như nhau, còn bọn tư bản bóc lột đều sống giàu sang trên lưng người lao động. Người rút ra kết luận vô cùng quan trọng: “Chủ nghĩa tư bản là một con đỉa hai vòi, một cái vòi bám vào giai cấp vô sản ở chính quốc và một cái vòi khác bám vào giai cấp vô sản ở thuộc địa. Nếu muốn giết con vật ấy, người ta phải đồng thời cắt cả hai vòi. Nếu người ta chỉ cắt một vòi thôi, thì cái vòi còn lại kia vẫn tiếp tục hút máu của giai cấp vô sản, con vật vẫn tiếp tục sống và cái vòi bị cắt đứt lại sẽ mọc ra”.

Ngày 16 và ngày 17/6/1920, báo L’Humanité (Nhân đạo) đăng “Sơ thảo lần thứ nhất những luận cương về vấn đề dân tộc và vấn đề thuộc địa” của Lênin. Trong văn kiện này, Lênin phê phán mọi luận điểm sai lầm của những người cầm đầu Quốc tế II về vấn đề dân tộc và vấn đề thuộc địa, lên án mạnh mẽ tư tưởng sô vanh, tư tưởng dân tộc hẹp hòi, ích kỷ; đồng thời nhấn mạnh nhiệm vụ của các Đảng Cộng sản là phải giúp đỡ thật sự phong trào cách mạng của các nước thuộc địa và phụ thuộc, nhấn mạnh sự đoàn kết giữa giai cấp vô sản các nước tư bản với quần chúng cần lao của tất cả các dân tộc để chống kẻ thù chung là đế quốc và phong kiến.

Tác phẩm của Lênin đã giải đáp cho Nguyễn Ái Quốc con đường giành độc lập cho dân tộc và tự do cho đồng bào. Sau này, kể lại sự kiện quan trọng đó, Người đã nói: “Luận cương của Lênin làm cho tôi rất cảm động, phấn khởi, sáng tỏ, tin tưởng biết bao! Tôi vui mừng đến phát khóc lên. Ngồi một mình trong buồng mà tôi nói to lên như đang nói trước quần chúng đông đảo: Hỡi đồng bào bị đọa đày đau khổ! Đây là cái cần thiết cho chúng ta, đây là con đường giải phóng chúng ta! Từ đó, tôi hoàn toàn tin theo Lênin, tin theo Quốc tế III”.

Từ thực tiễn đến nhận thức, Nguyễn Ái Quốc đã đi về phía Cách mạng tháng Mười; tham gia Đảng Xã hội Pháp, bỏ phiếu đi theo lập trường của Quốc tế Cộng sản, góp phần sáng lập Đảng Cộng sản Pháp...

Sự gặp gỡ tư tưởng giữa Nguyễn Ái Quốc với Lênin phản ánh những nhu cầu đang đặt ra của lịch sử là xác định một con đường đúng đắn cho cuộc đấu tranh giải phóng của dân tộc Việt Nam nói riêng và các dân tộc thuộc địa nói chung. Nguyễn Ái Quốc chính là người đảm nhận nhiệm vụ lịch sử đó. Ánh sáng của tư tưởng Lênin đã soi rọi cho Nguyễn Ái Quốc con đường đấu tranh giải phóng, không chỉ cho dân tộc mình mà còn cho tất cả các dân tộc đang bị áp bức.

Ngày 21/01/1924, Lênin qua đời. Vô cùng thương tiếc, Nguyễn Ái Quốc đã có mặt trong dòng người đến vĩnh biệt Người. Sau đó, đã viết bài “Lênin và các dân tộc thuộc địa”, đăng báo Sự thật (Pravđa), ngày 27/01/1924, khẳng định: “Lênin bất diệt sẽ sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta”. Nửa năm sau, viết tiếp bài “Lênin và các dân tộc phương Đông”, chỉ rõ: “Không phải chỉ thiên tài của Người, mà chính là tính coi khinh sự xa hoa, tinh thần yêu lao động, đời tư trong sáng, nếp sống giản dị, tóm lại là đạo đức vĩ đại và cao đẹp của người thầy, đã ảnh hưởng lớn lao tới các dân tộc châu Á và đã khiến cho trái tim của họ hướng về Người, không gì ngăn cản nổi”.

Đi theo Lênin, đi theo sự lựa chọn của Bác Hồ: Cách mạng Tháng Tám thành công - chính là sự kế thừa và phát triển con đường của Cách mạng Tháng Mười vĩ đại! Đi theo con đường của Bác Hồ lựa chọn: Việt Nam mãi mãi giương cao ngọn cờ độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội; quyết tâm thực hiện thắng lợi mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh; là bạn, đối tác tin cậy và thành viên có trách nhiệm trong cộng đồng quốc tế, hòa bình, độc lập dân tộc, dân chủ và tiến bộ xã hội trên thế giới./.

Lê Chí Thành
Phó Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy

Tiến tới đại hội đảng
Dua-nghi-quyet-vao-cuoc-song
Giải phóng miền Nam
Số lần xem các bài viết
43306946