Sinh hoạt tư tưởng
Kiên quyết loại bỏ những kẻ cơ hội
- Được đăng: Thứ hai, 03 Tháng 8 2015 07:26
- Lượt xem: 2526
(TGAG)- Phát biểu của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại phiên bế mạc Hội nghị trung ương lần thứ 11 đã khẳng định: “Kiên quyết không để lọt vào Ban Chấp hành Trung ương những người có một trong các khuyết điểm, như bản lĩnh chính trị không vững vàng, không kiên định đường lối, quan điểm của Đảng, có biểu hiện cơ hội chính trị…”
Chúng ta biết chủ nghĩa cơ hội thời nào cũng có, nhưng thường xuất hiện công khai và phát triển mạnh vào lúc cách mạng gặp khó khăn, ở những bước ngoặt khi các quan hệ xã hội có những biến đổi. Chủ nghĩa cơ hội ngày nay khác với chủ nghĩa cơ hội “cổ điển” ở chỗ nó khôn khéo hơn, ngụy trang kỹ hơn, cho nên dễ lẫn lộn hơn. Tuy nhiên, chúng luôn có đặc điểm giống nhau là mọi hành vi và quan hệ đều xuất phát từ động cơ vụ lợi cá nhân.
Về mặt chính trị, đó là sự dao động về mục tiêu, lý tưởng và nguyên tắc xây dựng Đảng. Tê liệt ý chí chiến đấu, thiếu bản lĩnh, không dám đấu tranh với các quan điểm và hành vi trái Cương lĩnh, Điều lệ Đảng và pháp luật của Nhà nước. Kẻ cơ hội không theo một đường lối rõ rệt, khi ngả theo lối này, khi rẽ theo hướng kia, khi hùa theo người này, lúc ủng hộ người khác, cốt là có lợi cho mình. Lê-nin gọi đây là những kẻ “buôn bán nguyên tắc”.
Về bản chất tư tưởng và thủ đoạn hành động của kẻ cơ hội là xảo quyệt, nham hiểm, biểu hiện lại tinh vi, nhiều dạng. Do đó, cần nhận diện chính xác những biểu hiện, đặc điểm chủ yếu của kẻ cơ hội. Đó là những kẻ luồn lách, xu thời, ai mạnh thì theo, việc gì có lợi cho mình thì làm, ra sức chạy chọt, xoay xở, lắt léo, thực dụng. Họ thường bằng mọi thủ đoạn để leo lên chức vụ này, chức vụ kia, xoay xở làm giàu một cách bất lương. Họ có thể áp dụng mọi thủ đoạn xấu xa, tinh vi với đồng chí mình nhưng lại rất bàng quan trước lợi ích của tập thể, của nhân dân.
Trong quan hệ xã hội, kẻ cơ hội thường hay “ba phải”, thấy đúng không dám công khai ủng hộ, thấy sai không dám đấu tranh, phê phán, sống theo kiểu “dĩ hòa vi quý”. Gặp ai, kẻ cơ hội cũng ra vẻ thân tình, cởi mở làm cho nhiều người tưởng lầm họ xởi lởi, nhiệt tình, có quan hệ quần chúng tốt. Nguy hiểm hơn, kẻ cơ hội tùy thời, gió chiều nào che chiều ấy, ai mạnh thì theo, ai thất thế thì hùa vào đả kích, trù dập, lợi dụng phê bình để moi móc nhược điểm của người khác. Kẻ cơ hội xu nịnh cấp trên và chèn ép cấp dưới. Cũng có trường hợp, kẻ cơ hội trước mặt thì nịnh cấp trên, nhưng lại nói xấu sau lưng. Khi cấp trên sắp sửa về hưu, hoặc gần hết nhiệm kỳ, hoặc khi tìm được chỗ dựa vững chắc hơn, họ bắt đầu xa lánh dần, thậm chí còn “phản kích” trở lại. Và vô lương tâm hơn, khi họ “bắt mạch” biết cấp trên đang bất bình một người nào đó, họ lập tức tấn công hãm hại, lật đổ người đó để “lập công”. Kẻ cơ hội xây dựng một “ê kíp” gồm những người cùng cánh để cùng nhau che chắn cho mọi hành động sai trái của họ. Họ bất chấp tiêu chuẩn về phẩm chất và năng lực cần có, lèo lái đề bạt những người thân của cấp trên nhằm đền đáp “công ơn” đã dìu dắt, che chở…
Trong công việc, kẻ cơ hội thường đùn đẩy cho người khác những việc khó, những việc không “xơ múi” được gì, tìm mọi cách nhận những việc dễ “kiếm chác”, hoặc những việc có thể “đánh bóng” bản thân. Tệ hại hơn, họ sẽ đổ lỗi cho người khác khi có sai lầm, khuyết điểm, nhưng khi có thành tích thì họ vơ hết vào mình. Kẻ cơ hội thường “làm thì láo, báo cáo thì hay”…
Các phần tử cơ hội là con đẻ của chủ nghĩa cá nhân, gây biết bao tác hại. Ở đâu tư tưởng cơ hội thắng thế thì ở đó những nhân tố tích cực bị kìm hãm, mọi khẳng định về giá trị đạo đức và tinh thần bị biến dạng, đúng sai lẫn lộn, đường lối, chính sách bị xuyên tạc, lòng tin của quần chúng đối với Đảng, Nhà nước bị xói mòn.
Về nguyên tắc, chế độ ta không có đất cho chủ nghĩa cơ hội nảy sinh và phát triển. Song trong thực tế, những phần tử cơ hội đã và đang có mặt ở nơi này, nơi khác trong các ngành, các cấp, cơ quan và đoàn thể. Họ ẩn hay hiện tùy thuộc vào lực lượng cán bộ, đảng viên, quần chúng tích cực ít hay nhiều, mạnh hay yếu.
Ngăn ngừa, phát hiện và đấu tranh vạch mặt để đi đến loại bỏ kẻ cơ hội là thực hiện một nội dung xây dựng, chỉnh đốn Đảng theo tư tưởng Hồ Chí Minh. Cần tạo được một dư luận xã hội lên án, gây áp lực từ hai phía, trên xuống và dưới lên, không cho chúng có đất để “ngóc đầu dậy”. Nhất thiết, không cho chúng lọt vào các cấp lãnh đạo, quản lý của Đảng và Nhà nước.
Chúng ta biết chủ nghĩa cơ hội thời nào cũng có, nhưng thường xuất hiện công khai và phát triển mạnh vào lúc cách mạng gặp khó khăn, ở những bước ngoặt khi các quan hệ xã hội có những biến đổi. Chủ nghĩa cơ hội ngày nay khác với chủ nghĩa cơ hội “cổ điển” ở chỗ nó khôn khéo hơn, ngụy trang kỹ hơn, cho nên dễ lẫn lộn hơn. Tuy nhiên, chúng luôn có đặc điểm giống nhau là mọi hành vi và quan hệ đều xuất phát từ động cơ vụ lợi cá nhân.
Về mặt chính trị, đó là sự dao động về mục tiêu, lý tưởng và nguyên tắc xây dựng Đảng. Tê liệt ý chí chiến đấu, thiếu bản lĩnh, không dám đấu tranh với các quan điểm và hành vi trái Cương lĩnh, Điều lệ Đảng và pháp luật của Nhà nước. Kẻ cơ hội không theo một đường lối rõ rệt, khi ngả theo lối này, khi rẽ theo hướng kia, khi hùa theo người này, lúc ủng hộ người khác, cốt là có lợi cho mình. Lê-nin gọi đây là những kẻ “buôn bán nguyên tắc”.
Về bản chất tư tưởng và thủ đoạn hành động của kẻ cơ hội là xảo quyệt, nham hiểm, biểu hiện lại tinh vi, nhiều dạng. Do đó, cần nhận diện chính xác những biểu hiện, đặc điểm chủ yếu của kẻ cơ hội. Đó là những kẻ luồn lách, xu thời, ai mạnh thì theo, việc gì có lợi cho mình thì làm, ra sức chạy chọt, xoay xở, lắt léo, thực dụng. Họ thường bằng mọi thủ đoạn để leo lên chức vụ này, chức vụ kia, xoay xở làm giàu một cách bất lương. Họ có thể áp dụng mọi thủ đoạn xấu xa, tinh vi với đồng chí mình nhưng lại rất bàng quan trước lợi ích của tập thể, của nhân dân.
Trong quan hệ xã hội, kẻ cơ hội thường hay “ba phải”, thấy đúng không dám công khai ủng hộ, thấy sai không dám đấu tranh, phê phán, sống theo kiểu “dĩ hòa vi quý”. Gặp ai, kẻ cơ hội cũng ra vẻ thân tình, cởi mở làm cho nhiều người tưởng lầm họ xởi lởi, nhiệt tình, có quan hệ quần chúng tốt. Nguy hiểm hơn, kẻ cơ hội tùy thời, gió chiều nào che chiều ấy, ai mạnh thì theo, ai thất thế thì hùa vào đả kích, trù dập, lợi dụng phê bình để moi móc nhược điểm của người khác. Kẻ cơ hội xu nịnh cấp trên và chèn ép cấp dưới. Cũng có trường hợp, kẻ cơ hội trước mặt thì nịnh cấp trên, nhưng lại nói xấu sau lưng. Khi cấp trên sắp sửa về hưu, hoặc gần hết nhiệm kỳ, hoặc khi tìm được chỗ dựa vững chắc hơn, họ bắt đầu xa lánh dần, thậm chí còn “phản kích” trở lại. Và vô lương tâm hơn, khi họ “bắt mạch” biết cấp trên đang bất bình một người nào đó, họ lập tức tấn công hãm hại, lật đổ người đó để “lập công”. Kẻ cơ hội xây dựng một “ê kíp” gồm những người cùng cánh để cùng nhau che chắn cho mọi hành động sai trái của họ. Họ bất chấp tiêu chuẩn về phẩm chất và năng lực cần có, lèo lái đề bạt những người thân của cấp trên nhằm đền đáp “công ơn” đã dìu dắt, che chở…
Trong công việc, kẻ cơ hội thường đùn đẩy cho người khác những việc khó, những việc không “xơ múi” được gì, tìm mọi cách nhận những việc dễ “kiếm chác”, hoặc những việc có thể “đánh bóng” bản thân. Tệ hại hơn, họ sẽ đổ lỗi cho người khác khi có sai lầm, khuyết điểm, nhưng khi có thành tích thì họ vơ hết vào mình. Kẻ cơ hội thường “làm thì láo, báo cáo thì hay”…
Các phần tử cơ hội là con đẻ của chủ nghĩa cá nhân, gây biết bao tác hại. Ở đâu tư tưởng cơ hội thắng thế thì ở đó những nhân tố tích cực bị kìm hãm, mọi khẳng định về giá trị đạo đức và tinh thần bị biến dạng, đúng sai lẫn lộn, đường lối, chính sách bị xuyên tạc, lòng tin của quần chúng đối với Đảng, Nhà nước bị xói mòn.
Về nguyên tắc, chế độ ta không có đất cho chủ nghĩa cơ hội nảy sinh và phát triển. Song trong thực tế, những phần tử cơ hội đã và đang có mặt ở nơi này, nơi khác trong các ngành, các cấp, cơ quan và đoàn thể. Họ ẩn hay hiện tùy thuộc vào lực lượng cán bộ, đảng viên, quần chúng tích cực ít hay nhiều, mạnh hay yếu.
Ngăn ngừa, phát hiện và đấu tranh vạch mặt để đi đến loại bỏ kẻ cơ hội là thực hiện một nội dung xây dựng, chỉnh đốn Đảng theo tư tưởng Hồ Chí Minh. Cần tạo được một dư luận xã hội lên án, gây áp lực từ hai phía, trên xuống và dưới lên, không cho chúng có đất để “ngóc đầu dậy”. Nhất thiết, không cho chúng lọt vào các cấp lãnh đạo, quản lý của Đảng và Nhà nước.
Sự Thật